Ume.vn

0%


Chợt Nhớ Anh Rất Nhiều!

ume.vn - Anh à! Trong lúc người ta đang hạnh phúc kỉ niệm 1 năm tình yêu, thì em vẫn ngồi đây nhấm nháp hoài niệm chút những ngọt ngào xưa cũ. Em vẫn còn nhớ lúc 0:56 ngày này năm trước, chúng ta chia tay trong sự êm đềm, không một chút thù hận, không một chút đau khổ, cũng không có bất kì một giọt nào nước mắt được rơi mà thay vào đó là một nụ cười bất thần…

***

Mình gặp nhau vào những buổi chiều ảm đạm của Sài Gòn tại lớp học IELTS của trường THPT Thành Nhân. Lần đầu em nhìn thấy anh, em phải hoảng hốt nói với con Mochi bạn của em rằng anh thật đẹp trai. Nhưng lời nói của nó đưa em về với thực tại phũ phàng rằng trai đẹp đúng là chỉ để ngắm. Rồi em quên bẵng đi mất sự hiện diện của anh, em bắt đầu crush một cậu nhỏ khoá dưới. Em ấy đúng chuẩn gu em, đẹp trai, học giỏi. Hạnh phúc trong tình đơn phương cũng chắc kéo dài được bao lâu khi vào chiều hôm mình được ra nội trú, em tận mắt chứng kiến em nó cùng người yêu hạnh phúc với nhau. Nhưng em cũng chẳng buồn, chỉ thấy đó là những gì mà mình đã đoán trước được.



Tối đấy, em về nhà sau một ngày mệt mỏi, tắm rửa chuẩn bị đi ăn cùng với những anh chị họ của em, thì em thấy được thông báo lời mời kết bạn của anh cùng với bức ảnh selfie sến súa được anh thả like. Trước giờ em ngại chấp nhận lời mời kết bạn của mọi người lắm, chỉ ai thực sự em thích hoặc em biết em mới chấp nhận, nhưng không hiểu tại sao, chắc có lẽ thông điệp gửi vũ trụ nên em chấp nhận kết bạn của anh, em còn nói đùa vu vơ với Bunny rằng: thôi thêm bạn cho thêm like. 

Kết thúc một ngày ra ngoài ngắn ngủi, em lại quay về với ngôi trường nội trú thân thương. Sáng hôm đấy, như thường lệ em vẫn hay quay xuống đùa giỡn với thằng Tín, mà tự nhiên nay nó nghiêm túc đến lạ, nó kêu rằng bạn nó thích em, em cũng ngờ ngợ ra anh nhưng chẳng có gì chắc chắn. Trời ơi, sự thật thiệc bàng hoàng, ngỡ ngàng, ngơ ngác và bật ngửa, anh thích em thật. Một con người đẹp trai như vậy sao lại có thể thích một cô gái thích làm khùng, làm điên như em nhỉ? Trong đầu em chỉ có những suy nghĩ như vậy xuất hiện. Lâu lắm rồi, em mới có người thích lại, nên em thấy lạ lắm, cảm giác vừa vui vừa ngại, chẳng biết miêu tả như thế nào.



Rồi thời gian cứ thế trôi, anh thì lúc nào cũng nhìn em bằng ánh mắt đắm đuối, còn em thì ngại ngùng né tránh. Mình trải qua những khoảng khắc tình yêu tuổi học trò bằng những sự ngại ngùng và bằng những bức thư tay. Mắc cười thật, em thì học khối D có môn ngữ văn nên lúc nào cũng phải đúng chính tả và câu văn có trật tự, còn anh thì lại vụng về hơi kém môn ngữ văn nên lúc nào viết thư cho em cũng sai chính tả, câu văn thì lặp lại, lủng củng, đọc mà vừa mắc cười, vừa bất lực. Em biết rõ những thứ xảy ra trong quá khứ của anh tại ngôi trường này, những người anh từng thích hay từng yêu em đều biết rõ, anh là người hay chóng chán cả thèm, đến cả người bạn thân của anh cũng nói em như vậy. Nhưng em cũng chẳng thèm đoái hoài vì đang mắc kẹt giữa vũng lầy của tình yêu, vì đâu ai muốn là người bình thường khi yêu, anh nhỉ?

Có lẽ, đây là một mối tình đến cả ông trời cũng phản đối vì ngay buổi hẹn hò đầu tiên của 2 mình lại trúng ngay vào ngày trời mưa to nhất Sài Gòn, hôm đấy vừa bực, vừa vui, cùng trú mưa rồi kể chuyện ngày xửa ngày xưa, cùng nhau đi ăn rồi lại đi coi phim. Trong cái rạp phim ấy, anh ngỏ lời tỏ tình với em, em thì lưỡng lự không muốn nên bơ đi rồi coi phim tiếp, thấy anh hơi tội nhưng mà thôi cũng kệ hjhj. Sau 3 lần tỏ tình thất bại thì cuối cùng em cũng chấp nhận quen anh, em biết rằng mối tình này sẽ chẳng kéo dài được bao lâu, nhưng chẳng sao cả, vui lúc nào hay lúc đó ha. Anh ghét ăn thịt gà, ghét ăn phở, thích ăn bún và ăn rau, trong trường anh dùng bữa thường không ngon miệng, trưa thứ 7 anh thường ăn ít, anh có hút thuốc, anh thích coi Anime, anh thích theo style lãng tử, anh hiền hậu và ấm áp, quen em anh chưa từng chửi thề trước mặt em, lúc nào cũng lạnh lùng, vô tâm nhưng thật ra lại quan tâm em vô cùng, anh còn nhớ hẳn chu kỳ kinh nguyệt của em, đến bản thân em còn chẳng nhớ nổi điều ấy. Mình chính thức bắt đầu quen nhau, nhưng khoảng thời gian ấy chẳng kéo dài được bao lâu, mình có những sự bất đồng nhất định mà chẳng ai ngỏ lời để giải quyết mà cứ im lặng cho nó qua. Dần dần, sự bất đồng ấy cũng khiến mình chia tay.



Anh nói rằng sẽ yêu em, nói rằng sẽ cùng em đón sinh nhật thứ 18 vì trước giờ em chưa từng được đón sinh nhật bên cùng người yêu nên năm nay sẽ có anh bên cạnh, anh nói rằng anh sợ em bỏ anh nhưng rồi cuối cùng anh lại là người bỏ em mà đi. Mình chia tay trong những mâu thuẫn chưa được giải quyết, anh là người luôn giữ im lặng, luôn cất giấu những nỗi đau để một mình gặm nhấm chứ chẳng muốn chia sẻ cùng ai. Chúng ta chia tay vô cùng êm ả mà chẳng hề cải vả hay buồn bã gì, lần đầu tiên em chia tay mà cảm giác bình yên như vậy.

Từ đấy đến nay cũng được 1 năm rồi, em với anh chẳng liên lạc lại gì, vì những giây phút ích kỉ của bản thân mà em đã làm tổn thương anh để rồi mình phải cắt đứt liên hệ với nhau. Anh cũng chẳng còn những sự tôn trọng đẹp đẽ nhất định đối với em mà thay vào đó là những sự căm ghét, hận thù, em xin lỗi, xin lỗi rất nhiều. Em biết rõ cho đến nay, anh chắc cũng đó có những mối quan hệ mới, có những kỉ niệm mới, chẳng còn nhớ đến em hay bất kì kỉ niệm nào của chúng mình. Nhưng em vẫn mãi sa lầy trong mớ kỉ niệm hỗn độn này. Làm cách nào để vượt qua nó nhỉ? Em không còn yêu anh nữa nhưng vào những ngày thu em lại nhớ anh vô cùng. Nếu hỏi em có muốn quay lại không thì chắc chắn câu trả lời là không, nhưng nếu hỏi em còn nhớ anh không thì em nhớ anh rất nhiều. Viết cho nỗi nhớ một năm chia xa của chúng ta.

Tác giả: Kiều Anh

Lưu bút tại: Ume.vn
4.6/5 - 87 (phiếu bầu)

Đăng nhận xét

[facebook]
Blog sử dụng định dạng ảnh (.WebP)AD

Author Name

Liên hệ / Liên kết

Lưu ý: Đây là hộp thư phản hồi đọc giả và đặt liên kết chéo. Vui lòng không gửi các nội dung không liên quan khác xin cảm ơn!.

Tên/Website *

Email *

Thông báo/Nội dung, mô tả *

Được tạo bởi Blogger.