Ume.vn

0%


Bài viết chủ đề: Tình Yêu

Cuộc sống Tình Yêu
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tình Yêu. Hiển thị tất cả bài đăng

ume.vn - Những ngày tháng 11, trời bắt đầu chuyển mùa, vậy mà nó chẳng thấy một chút se se lạnh như mọi năm. Nó thèm cảm giác thức dậy sớm, ngồi một mình trên sân thượng ở nhà trọ Sài Gòn, nghe tiếng xe cộ dưới đường, thong thả uống một ngụm café sữa đá rồi viết vội mấy dòng truyện ngắn, sau đó vài ngày thì thấy tên mình trên báo giấy, báo mạng,… Niềm vui của nó đơn giản thế thôi. Nó chỉ biết sống vì gia đình và vì một nỗi nhớ cho anh. Người đã là chồng của nó hôm nay.

***

ume.vn - Gửi em, cô gái có nụ cười tỏa nắng ấm áp và dịu dàng!

Chào em, cô em gái đáng yêu bất đắc dĩ của anh.

***

Chắc hẳn em không biết chỉ trong phút chốc rất ngắn em đã gieo thương nhớ vào một chàng trai thờ ơ với mọi thứ như anh đâu nhỉ vì sau quá trình nhìn ngắm em từ phía sau thì em vẫn luôn vô tư như vậy nhưng chính sự hồn nhiên ấy đã thu hút anh. Anh thật sự thích nhìn thấy em cứ cười tươi như vậy, em có biết khuôn mặt của em rất rạng rỡ khi cười không? Điều đó cũng làm anh thích đấy.

ume.vn - Có rất ít người trong số chúng ta nhận ra một sự thực rằng, chúng ta chỉ quý trọng những thứ đã từng thuộc về chúng ta khi nó đã vuột khỏi tâm tay chúng ta. Có những thứ chúng ta có thể dùng tiền mua lại nhưng cũng có những thứ mà không tài sản nào có thể đổi được, đó chình là tinh yêu.

 ***

ume.vn - Mới đó mà đã 1 năm rồi , lần cuối cùng ta nhìn thấy nhau.

***

Ngày hôm ấy là ngày hạnh phúc nhất với em. Chúng ta cùng đi thăm những người bạn chung, cùng nhau chơi đùa, cùng nhau hát. Anh uống rượu và em cũng uống.... trong cơn say anh nói đây sẽ là lần cuối cùng chúng ta gặp nhau. Và em biết khi ấy anh nói thật nhưng rồi em vẫn để anh đi, để anh bước ra khỏi cuộc đời của em dù rằng em biết anh đi sẽ mang theo cả nụ cười và ý nghĩa cuộc sống của em. Nhưng lúc ấy liệu rằng nếu vẫn nắm chặt tay anh giữ anh lại thì chúng ta có đủ mạnh mẽ để bước qua rào cản của định kiến môn đăng hổ đối của gia đình, liệu rằng có thể buông bỏ tất cả để ở bên nhau và liệu rằng anh có dám từ bỏ người ấy để cưới em ????

ume.vn - Những tháng ngày yêu anh và bên anh đối với tôi là vô cùng quý giá.

***

Tôi từng nói với anh, tôi yêu hoa phong lan, hoa phong lan đẹp dịu dàng như tình yêu người lính. Chiều hành quân anh hứa tặng tôi nhành lan rừng tím ngắt, màu tím tựa nhớ nhung. Người ta nói đợi chờ là hạnh phúc. Tôi yêu anh có nghĩa là tôi sẽ đợi. Đợi chờ, nhớ nhung lẫn giận hờn và trách móc. Nhưng tôi biết anh chẳng thể ở bên và lau đi những giọt nước mắt cho tôi. Anh cũng chẳng biết tôi hạnh phúc thế nào khi ở bên anh. Ánh mắt tôi nhìn anh trìu mến, cái nắm chặt tay như sợ thời gian vụt trôi mất những giây phút ngọt ngào mà tôi dành cho anh. Tôi vẫn nhớ lần đầu tiên gặp anh, trời mưa như trút nước, mưa như xé nát tâm can, mưa cho sự nhớ nhung, như hồi chuông cảnh tỉnh những linh hồn còn vẫn lay hoay trong bóng tối. Và anh đến với tôi bằng men say của ly rượu nồng hay đến bên tôi bằng men say tình ái ?

ume.vn - Hà Nội có lẽ đẹp nhất vào mùa thu, với anh mùa thu đó đặc biệt hơn khi nụ cười của em đã khiến cho cuộc sống của anh trở nên có ỹ nghĩa hơn trước rất nhiều. Khi những con gió lạnh bắt đầu ùa về cũng là lúc cuộc đời mỗi chúng ta bắt đầu sang một hướng khác. Với em không biết đó là hạnh phúc hay đau khổ nhưng với anh thì những tháng ngày được ở gần bên em đó là những tháng ngày đáng nhớ trong cuộc đời mình. Thật sự dù có thế nào đi chăng nữa thì anh vẫn rất muốn nói cảm ơn em, cảm ơn sự xuất hiện của em trong cuộc đời này. Cảm ơn em vì tất cả!

***

ume.vn - Để cho qua những ngày tháng cô đơn, tôi viết blog. Rồi lại quên mất mật khẩu, nên thôi...

Tôi chẳng hiểu sao mình thấy cô đơn. Có thể vì bên cạnh không còn người tôi chờ mong nhất nữa. Tôi thích một người đã có gia đình, đã có vợ con, và đặc biệt là người ấy hơn tôi rất nhiều tuổi. Cũng chả hiểu sao tôi thích...

***

ume.vn - Biết bắt đầu từ đâu để em nói nên những gì trong lòng em nghĩ anh nhỉ?

Định Mệnh - em gọi 2 từ đó bởi vì giữa cuộc sống xô bồ em đã vô tình gặp anh trong chính cuộc sống của mình. Và anh cũng nói đó là số trời, không biết từ lúc nào em đã dành tình cảm của mình cho anh nhiều đến vậy.

***

ume.vn - Em biết không, trước đây anh hay viết thư trên mạng hoặc sẽ viết giấy tay và gửi cho em, nhưng sau này anh đã không còn như thế nữa, nhưng thực ra không phải anh không viết mà anh viết nhưng chưa bao giờ gửi, anh chỉ dám lưu lại làm thư nháp.

***

ume.vn - Tôi đến với anh hoàn toàn bất ngờ và xa lạ. Tôi là đối tượng mà một người bạn của anh hướng tới để chinh phục. Phải nói rằng tôi đã từng nghĩ tôi sẽ là bạn gái của anh chàng đó sau một thời gian tìm hiểu, gặp gỡ. Anh ta có ngoại hình, khá hiền và học vấn đạt tiêu chuẩn tôi đặt ra. Nhưng tôi đã lầm.

***

ume.vn - Trang nhật kí dành riêng cho mối thích đầu vào một ngày thật đẹp...

***

Lần đầu tiên mới biết thích một người. Lớn tồng ngồng, bạn bè thì người yêu đầy đàn, còn tôi thì phải nói rằng là: em ấy chính là người đầu tiên tôi thích. Gọi em là "em", nghe thì có vẻ yếu ớt, nhưng không, em là một người cao lớn, đến nỗi anh chỉ đứng đến vai của em. Này, em cũng biết mà, chắc chắn em biết. Anh là.. con gái. Thế mà em vẫn gọi anh là "anh" như thường, em chẳng tinh tế gì cả. Anh phải làm sao đây chứ, khi mình là nữ nhi đàng hoàng, mà lại bị người mình thích gọi là "anh"!

 Sau một thời gian dài trái tim tôi chẳng thổn thức vì ai. Rồi một ngày đẹp trời vào mùa xuân tôi đã rung động trước em.

Em có đôi mắt biết cười và một trái tim ấm áp, em tử tế, chân thành và là người thông minh, có nhiều tài lẻ. Em như những giọt mưa xuân tưới mát cây cối trong tôi lâu ngày bị hạn hán. Em mang hơi thở mùa xuân nồng nàn đến bên tôi thật dịu êm. Và, tôi nghĩ em là của định mệnh gửi đến cho tôi.

Rồi tôi mến em. Bằng tình cảm chân thành nhất. Không biết em có biết không, tình cảm của tôi dành riêng em.

***

ume.vn - Chuyện của tôi chắc hẳn không mấy lạ lẫm so với những người con gái đã từng bị bạn trai phụ bạc. Mỗi cô gái khờ dại đó đều có những câu chuyện riêng, nỗi đau riêng và khoảng thời gian dằn vặt riêng theo cái cách mà thằng đàn ông các cô yêu đã tổn thương cô tàn nhẫn như thế nào. Tôi biết tôi không phải người duy nhất bị phụ tình và đau khổ, tôi chỉ muốn viết lên cảm xúc của mình và xem như một bài học dành cho những ai yêu hết mình.

***

23/7/2024 Ngày em đi.......

Anh và em đến với nhau nhanh và thật nhanh, tới mức anh cũng không thể ngờ, có lẽ, vì sự nhanh và dễ dàng của nó mà tình yêu của mình cũng trôi qua nhẹ nhàng và thật nhẹ nhàng và bây giờ anh đã mất em. Là anh đã sai hay em sai, một câu hỏi mà đến giờ anh vẫn chưa có câu trả lời. Và cứ thế anh luôn mang một nỗi buồn thật đẹp, nó đẹp khi nhớ về những ngày mình còn bên nhau.

***

 Rằng có 1 đôi trai gái mới yêu nhau, vì là mới yêu nhau nên có phần rụt rè, e thẹn.

***

Nhân ngày lễ chàng trai đưa bạn gái đi chơi, anh ta đưa cô gái đến công viên thủ lệ chơi, với chàng trai đơn giản chỉ là muốn bạn gái mình được vui. Còn với cô gái, vì còn khá trẻ nên đây cũng là lần đầu được được đên công viên thủ lệ, mọi thứ có vẻ khá lạ lẫm đối với cô. Vì là ngày lễ nên ở công viên rất đông, họ đi dạo với nhau trong công viên.  Cô gái vì kém bạn trai khá nhiều tuổi nên có vẻ ngây thơ, ngơ ngác hơn chàng trai rất nhiều, cô chỉ biết lẽo đẽo đi chàng trai mà thôi.

 Khi con người ta đang đắm chìm trong tình yêu với một ai đó, vô tình chung sẽ chỉ cảm nhận được tình cảm và cảm xúc của bản thân mà quên đi những người xung quanh. Và biết đâu ngay cả với người mình yêu.

Người trong cuộc luôn là người mờ mắt. Người ngoài cuộc là người thấy rõ tất cả.

Chúng ta trao nhau nhiều đấy nhưng lại chẳng biết người kia trao cho mình bao nhiêu. Cứ mơ hồ, suy nghĩ vẩn vơ, rồi lại đi đến kết cục: Đường ai nấy đi.

Chẳng hạn như cô gái này...

***

Cô gái yêu chàng trai rất nhiều và chàng trai cũng vậy. Chàng trai thể hiện tình cảm tình cảm của mình bằng hành động, không phải chỉ bằng lời nói bình thường. Cô gái thì hơi ngốc không thể cảm nhận được tình cảm mà anh dành cho cô. Cô luôn tự dằn vặt mình: rằng anh có yêu cô thật lòng? Anh còn bao nhiêu người xung quanh cơ mà? Anh hờ hững và lạnh lùng như vậy, sao có thể yêu cô được...

Người ngoài nhìn vào thì thấy. Gần như lúc nào cô đăng ảnh lên trang cá nhân thì anh đều cmt, gặp cô ở đâu anh cũng cười thật tươi và trêu chọc mặt dù anh đang mệt đại khái là gì đi chăng nũa thì anh vẫn cười với cô. Anh cũng hay chạy xe lòng vòng qua khu nhà cô chỉ để được gặp và nói chuyện với cô. Cô cũng rất thương anh. Anh đau cô lo lắng, cô giận anh không cẩn thận. Anh ốm cô cuống cuồng lên. Anh buồn cô cũng buồn theo anh. Anh muốn nói chuyện cô có thể thức cả đêm để nói chuyện với anh.

Chỉ là anh là người ít thổ lộ bằng lời nói. Cô là người hay suy nghĩ và thường chỉ nhìn nhận vấn đề bằng vẻ bề ngoài. Cô và anh rốt cuộc chỉ vì điều đó mà đổ vỡ.



Anh là người đầu tiên cô thương bằng cả tấm lòng. Cũng có thể nói anh là tình đầu của cô. Cô thương anh, cô thể hiện ra ngoài, đến nỗi mà cô và anh tuy chưa công khai nhưng cả hai gia đình đều đã biết. Có khoảng thời gian đó suy nghĩ nhiều lắm. Về việc đối mặt với gia đình anh. . về tương lai, về sự nghiệp. . và quan trọng hơn hết là về tình cảm anh dành cho cô: Nó là thật lòng hay một phút vui đùa làm bản thân mình ảo vọng? Chỉ đơn giản chỉ vì, anh chưa từng đứng trước mặt cô và nói câu: Anh yêu em! Chẳng qua là một buổi chiều thu nắng đẹp, cô nhận được một tin nhắn: Anh đang thích em.

Cô có lẽ không phải tình đầu của anh. Anh thích cô, thích và thương nhiều. Anh chỉ thể hiện tình cảm của mình bằng hành động với niềm tin rằng cô sẽ hiểu. Anh hay rủ cô đi chơi, ăn uống cùng bạn bè anh. Anh thường nói chuyện với cô ở quán cà phê nhiều giờ đồng hồ hoặc mua trà sữa cho cô. Anh sẵn sàng lắng nghe khi cô gặp chuyện không vui. Anh hay xoa đầu cô. Anh hay làm trò khiến cô cười khi mặt cô bí xị hay những lúc cô giận hờn vô cớ. Anh đưa cô những món quà nhỏ mà không nói là tặng. Có lẽ tính anh sinh ra đã vậy. Và điều duy nhất anh đã dũng cảm làm được là anh đã hôn cô... một nụ hôn vội vàng nhưng chất chứa tình yêu trong anh dành cho cô.

Sinh nhật của anh năm đầu tiên cô gặp, cô chúc anh ba lần. Ngày sinh nhật chính thức của anh cô thức đến hơn 12h đêm chỉ để chúc anh những điều cô muốn chúc. Cô đưa anh món quà vội vàng. Cô ngại... dù là cô đã chuẩn bị trước đó cả tuần lễ.

Ngày sinh nhật cô, cô hỏi anh:

- Bây giờ anh còn tình cảm với em không?

Anh trả lời hai chữ:

- Bình thường.

Lúc đó cô chỉ hiểu bình thường là bình thường như bạn bè, bình thường bằng đã hết.

Cô quay lưng đi và rơi nước mắt. Cô vẫn còn thương anh nhiều mà... Cô không biết lời nói của anh lúc đó là thật lòng hay dối lòng nữa. Khi nghe câu đó cô chẳng còn lí trí để suy nghĩ nữa rồi, mọi thứ trong cô như sụp đổ. Chỉ hai chữ "Bình Thường" nhưng đã để lại trong cô vết thương lòng quá lớn. Chỉ trách câu nói đó được anh nói ra đúng lúc đến quá đáng.

Cô lang thang đi dạo khắp sài gòn đến những nơi cô và anh ngày xưa đã từng đến ngồi trên chuyến xe buýt số 150 mà long cô đau như cắt khi đi được một đoạn cô vội vàng xuống xe đi bộ chợt có tiếng nói khiến cô giật mình quay lại thì ra là của nhưng gã say bên kia đường: “Đời mà thấy vậy nhưng chưa hẳn đã vậy đâu,đừng quyết định vội vàng để rồi phải hối hận” - câu nói ấy khiến cô ngẩn người ra một lúc rồi cô cho là mình đã nghĩ quá nhiều rồi.

Khoảng thời gian dài sau đó, cô cũng đã trải qua cuộc tình với nhiều người. Nhưng một điều chỉ có cô hiểu rõ: Cô vẫn yêu anh và chưa từng yêu ai kể từ ngày đó. Dù cho họ có mang lại cho cô cả tình cảm lẫn vật chất đi nữa, cô cũng chưa hề động lòng. Bởi vì... trái tim cô vẫn chỉ hướng về một người, là anh.

Bốn năm sau, vào đúng khoảng thời gian cô gặp và thương anh, cô gặp lại anh. Cô và anh đi qua nhau như người dưng. Cô buồn chứ, đau chứ. Cô lục lại những kí ức bốn năm về trước... Hoá ra cô yêu anh nhanh đến thế, nhiều đến thế! Cũng chỉ hai tuần tính từ lần đầu gặp mặt, cô đã có thư viết riêng cho anh rồi. Cô thích anh, thương anh rồi yêu anh từ lúc nào không mà không hề hay biết. Cô như con thiêu thân lao vào đống lửa. Cô nồng nhiệt, cô bi luỵ, cô hết mình.

Và cô lại giật mình: Hoá ra anh cũng yêu cô nhiều đến thế! Cô đến giờ mới nhận ra. lúc nào cô đăng anh cũng cmt, những câu từ quan tâm và yêu thương mà cô cả đời này không bao giờ được nghe lại nữa. Cô nhớ lại lúc cô buồn anh là người bên cạnh. Cô nhớ lại nụ cười vui nhất của cô là anh mang lại. Cô nhớ lúc cô yếu đuối nhất là anh an ủi và đỡ cô đứng dậy. Nước mắt cứ rơi như không ngừng lại được... Cô trách cô ngày đó ngu ngốc không nhận ra. Cô trách cô ngày đó đã đòi hỏi quá nhiều từ anh.

Hoá ra ngày đó không phải cô đơn phương yêu anh. Cô cứ nghĩ chỉ mình cô thương anh. Hoá ra không phải vậy. Nhưng tại sao lúc cô nhận ra thì đã muộn. Cô đã làm anh tổn thương quá nhiều rồi. Cô cũng đã tự cứa vào tim mình bao nhiêu lần rồi. Và anh bây giờ cũng chỉ coi cô là người dưng.cô bổng nhớ lại câu nói “Đời mà thấy vậy nhưng chưa hẳn đã vậy đâu,đừng quyết định vội vàng để rồi phải hối hận”. Cô đã biết là ngày xưa không phải chỉ có cô mới là người yêu anh,trong đầu cô xuất hiện một câu hỏi mà không có lời giải đáp.

Anh liệu còn thương cô không. Một lần thôi, xin trả lời thật lòng, được không?

ume.vn - Anh, người đàn ông chững chạc và thành đạt...! Đúng mẫu người cô tìm kiếm bấy lâu nay, cô gặp anh vào một dịp tình cờ rồi tình cờ cô để lại ấn tượng với anh, anh chủ động làm quen, chủ động nói thích cô.... Làm sao đây? Đối với người đàn ông như anh, cô cũng chỉ từng mơ chứ chưa bao giờ dám nghĩ mình sẽ có được!

***

Blog sử dụng định dạng ảnh .webpAD

Author Name

Liên hệ / Liên kết

Lưu ý: Đây là hộp thư phản hồi đọc giả, mua tên miền và đặt liên kết chéo. Vui lòng không gửi các nội dung không liên quan khác xin cảm ơn!.

Tên/Website *

Email *

Thông báo/Nội dung, mô tả *

Được tạo bởi Blogger.